-->

*

Khảo cứu

Thứ Hai, 26 tháng 8, 2013

Chiếc áo mới


CHIẾC ÁO
Không khí tết đã đến gần…, tôi soạn lại chiếc tủ gần như phong kín đã lâu, định bỏ bớt một số đồ dùng không cần thiết … bất chợt gặp lại một chiếc áo cũ tuy đã phai màu nhưng còn tốt , tôi bàng hoàng vì đó là chiếc áo thân yêu mà tôi cất giữ cẩn thận, ngỡ rằng đã bỏ mất từ lâu .

Nhớ lại năm xưa gần đến dịp tết, dầu còn bận rộn lo toan bao thứ, thế mà má tôi vẫn tranh thủ may cho tôi chiếc áo mới, chiếc áo cuối cùng thời tôi còn là sinh viên năm cuối …Từng đường kim mối chỉ đan kết tuyệt vời thành chiếc áo cho đứa con trai cuối cùng còn độc thân…. lúc ấy tôi rất trân quý chỉ mặc vào những dịp lễ tết trong năm.
Mắt của má tôi kém dần và bà đã …. truyền nghề cho tôi, và đúng như dự định tôi đã trở thành một thợ may lành nghề, bà hy vọng một thầy giáo như tôi sống bằng đồng lương tượng trưng có thể kiếm thu nhập khá hơn sau nầy khi lập gia đình….. Má tôi đã mất trước khi đứa cháu nội cuối cùng ra đời, bà đã kịp đặt tên trước đó ít tháng và tiên đoán là cháu gái…
Một thời gian dài sau đó, cũng như mọi người, chúng tôi chỉ mua những y phục may sẵn đem về chỉnh sửa một ít, việc may mặc cá nhân hoàn toàn gần như không còn dịp thực hiện nữa. Con tôi cũng lớn dần theo thời gian, nhà trường quy định đồng phục buộc sinh viên may theo mẫu. Con tôi quyết định đem xấp vải đi đặt may nhưng tôi đã ngăn lại đo ni và cắt ráp tại nhà. Tết dương lịch vừa qua, con tôi rất ngạc nhiên và vui mừng ngồi suốt buổi nhìn cha của mình may thành chiếc áo và chiếc váy tuyệt đẹp…
Nhìn con mình hân hoan hảnh diện có bộ đồng phục đẹp, tôi thật sự xúc động khi ngắm lại chiếc áo cũ của má tôi may năm nào… tôi đã ứa nước mắt!..




*******************************************************

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

Cặp ngỗng


THỜI CƯA GHẾ (bài 3): CẶP NGỖNG


Vào thời điểm đó, một cặp nam nữ đi chung đường lại chở nhau  trên một chiếc xe đạp ở vùng quê là thiên hạ xù xì to nhỏ đủ thứ chuyện…..  Mặc kệ, tôi cứ chở  cô ta đến một quán phở nho nhỏ trong xóm để tránh tai mắt nhiều người…. vừa dừng xe đạp vào quán, bất ngờ lại gặp một ông bạn đời cũng chở bồ nhí tên Lý đi ăn sáng ! Hiiii ….. thế là cả quán lại chú ý đến cả hai cặp … chúng tôi không quen các vị khách đến ngồi trước nhưng vì  cùng địa bàn nên biết mặt gần hết tất cả…..
Tôi liền giới thiệu cả hai bên và cùng ngồi chung bàn.
Bốn tô phở được bưng ra và tôi nói:
- Thật không ngờ trời hôm nay đẹp quá, không hẹn mà gặp thật vui hết biết.
Ông bạn này cười  nói:
- Hết biết cái gì? Ông nói cho kỷ a nghen, kẽo về nhà tối nằm mơ…, chứ tui hồi mới có bồ hay nằm mơ hay bị lắm đó hiiiii….
Cúc cũng chưa quen mặt hai người nên chỉ mỉm cười im lặng
Vừa lúc đó có một chiếc phi cơ bay ngang trên trời… tôi ngắm không nói gì cả, tên bạn nầy lại hỏi thêm thật vô duyên:
- Sao không ăn đi mà dòm cái gì vậy ?
- Hừ hừ …. ước gì bắn máy bay !
- Ha ha ha ha…
Cả đám thực khách xúm nhau cười ầm ….
Tôi nói:
-Lo ăn sáng cho rồi …đừng có nói nhiều coi chừng mắc nghẹn đó nha ông…. 
Tôi gọi chủ quán làm thêm bốn ly cà phê sửa đá , Cúc nói:
-Hai anh dùng quen cà phê còn em uống đậu nành hà, chị Lý dùng như em nha….
Cô bồ nhí của ông bạn đời nói:
-Được… Một lát nửa ăn uống xong hai chị em mình rủ mấy ảnh đi vườn măng cụt nha…
-Phải đó. Hôm qua trời mưa rồi, sáng nay không mưa mình đi là thuận tiện, vã lại hôm nay chủ nhựt khách từ Sài Gòn về thăm vườn ở Bình Nhâm đông vui lắm.
Ông bạn đời cười nói:
-Hiii… Phải lắm đó, ăn xong là mình đi liền nghen,…. 
Ối trời ….. Mới lãnh lương tháng và truy lĩnh tăng giờ dạy thêm được 57 đồng,  tôi dự định hôm nay rủ Cúc đi ăn sáng và tán dóc, không ngờ sa bẫy như thế này. Ngẫm nghỉ hèn chi các cụ hay nói thật thâm thuý … " Đi đông đi tây hổng sao, dìa nhà sụp lổ chưn trâu…” , thôi kệ….. vì việc lớn nên hao tốn không kể….. gia công may mặc bù lại  … hị hị hị hị…..
Cả bốn ngừơi vừa ăn xong thì chủ quán đem nước uống đến, tôi nhanh tay trả tiền trước…. Ông bạn đời nói:
-Ối… làm gì mà gấp dữ vậy…. để tui trả tiền thay lời chúc mừng gặp ông vui vẻ hôm nay mà….
-Hiiii…, tui chỉ cần ông mở lời chúc mừng  là quý hơn tiền bạc … Tui mới lãnh lương… hổng có kẹt tiền đâu… hiiiii…
Cúc và Lý cũng cười….
Quán ăn nầy được mở trong xóm và nấu nướng khá ngon lại rẻ vừa túi tiền bình dân, tuy vậy khách trong vùng cũng đến khá đông… chủ quán có lại nuôi cặp ngỗng đi nghễu nghếnh từ trong vườn đến sân quán  …, thật tình mà nói, cặp ngỗng nầy giữ nhà chẵng khác gì chó, tuy không cắn chảy máu nhưng nó chìa cỗ ngang chĩa mỏ cắn cũng đau khiếp để dấu nhéo bầm tím í ạ….
Chúng tôi vừa nhâm nhi vừa xem con ngỗng cái đi đến đâu là con ngỗng đực đi theo đến đó, trông bộ tịch vừa đi vừa lắc lia cái phao câu …. Cúc và Lý bụm miệng cười khúc khích hiiii…, hai cô nầy có răng nhập cảng….( hiii) vì thế lúc nảy tôi thấy hai nàng nhả gân bò xuống đất, con ngỗng cái đi đến dưới bàn chúng tôi chìa mỏ đớp lia lịa… con ngỗng đực đi quanh bàn kêu “cò oét … cò oét …” đã thế lại lòng thòng cái pín lắc lư…cả quán nhìn thấy xúm cười rân…. Cúc và Lý đỏ mặt…. tôi đuổi cặp ngỗng đi chỗ khác…. Nhưng chúng chỉ né ra một bên rồi lại tiếp tục xông vào bàn chúng tôi…hị hị hị hị…
Thình lình con ngỗng đực cắn được đầu con cái, nó nhảy lên, cái chân màng bẹ ôm trùm cái lưng mà không bị trượt thật là hay…. Tôi không đuổi được chỉ ngồi cười…..
Ông bạn đời ngồi kế bên nhanh trí liền quăng thật mạnh hai chiếc dép sapô vào chúng  bộp bộp……. cả hai con sút ra kêu  “oét oét….”  thật lớn chạy chỗ khác….  để lại một đống nhày… cả quán không còn kềm được liền cười ầm không ngớt…..

 Cả bốn đứa liền đứng dậy bỏ ra khỏi quán lên xe đạp chạy tuốt ! hị hị hị hị …..
****************************************************
COMMENTS CŨ CỦA BẠN BÈ:
@Kí ức mùa thu at 04/13/2011 10:05 am comment
Mấy bữa rày em bận quá ko vào thăm nhà anh, khi trở lại thì anh đã viết rất nhiều rùi. Xem ra dạo này anh viết khỏe quá. Em đọc phần 3 mà cười quá chừng, anh có óc hài hước thiệt, nhưng em vẫn chờ xem phần kết đó.
@Phantran at 04/13/2011 07:19 pm reply
Chào Hạ Quyên, rất vui được vì được em quan tâm đọc bài cũ hơn.... hai tuần rồi! Hiiii..... cảm ơn em nhiều nha, chuyện còn dài mà lúc nầy Phantran còn bận lu bu quá chừng... sẽ từ từ viết tiếp , em ạ. Chúc em vui khỏe thoải mái nghen,!Thân mến nhiều
@nguho512 HiHiHi! HaHaHa! Chuyện cứ như là thật vậy? Ngày xưa có cặp ngổng này đi dẫn cưới là hết ý!!!   
@Phantran reply: Há há há ..... huynh cứ tin là có thật 90% chẳng sai đâu áh! Hiiiii

@nguho512 PT vẫn bình thường chứ? Sao lại"chơi" lại bài Cưa Ghế này?  
@ Phantran reply: Chào hiền huynh Ngũ Hồ…Chúc hiền huynh vui khoẻ nhiều nha, phần nầy là đệ viết tiếp, bắt đầu thời đi dạy từ 1975 đến giờ huynh ạ…. Phần trước đệ “cưa ghế” từ lúc đi học đến 1975…. khoá sổ xong lâu rồi huynh úi…. Hiiiiii…

@thuyentruongsinbad Cặp ngỗng tác nghiệp trực quan như vầy, chắc là tác động dữ tới Đại huynh và chị Cúc...   
@Phantran reply: Còn nhiều éo le lắm đệ ui….. từ từ rồi huynh sẽ khai ra hết 90% đệ ạ….. phần chừa lại thì sống để bụng, chết ôm theo í ạ…hiiiiiiii

@huudieu Hôm nay mới ôn lại chuyện cũ phải hông hiền huynh ? Chúc khỏe cả tuần và nhớ nhiều chuyện cũ để kể cho thiên hạ vui với nhé.   
@Phantran reply: Già rồi có rảnh rổi mới nhớ lại cảm thấy yêu quý thời gian đã qua…. thiệt uổng ghê … hồi đó nếu mình làm như thế này thế nọ…. ngẫm nghĩ lại sao mà ngu quá…. phải chi làm như thế kia thế kìa thì hay hơn huynh nhỉ hị hị hị hị …

@hangmien3m Thầy sướng quá à, thời đó đi cua gái mà ăn phở và đi vườn măng cụt. :DD   
@Phantran reply: Lương chính 45 đồng là lớn lắm đó nha, lại truy lĩnh tiền dạy tăng giờ tăng buổi là hết xảy con cào cào, 3M ạ…. Lúc đó vật giá cũng hãy còn rẻ, ngay cả đất đai chỉ có 5 chỉ vàng mua được gần một mẫu mà hiiiiii….., cà phê có 3 cắc (hào) một ly hà…. Chúc chiều 3M en cum nhon và tối nhủ cũng nhon nhá …

@4eyeblog Thầy ko viết blog mà chỉ viết note hén :)   
@ Phantran reply: Do lúc trước bị ngăn chận không viết blog được , chỉ còn post note thôi…. Nên dùng cách nầy cũng thành quen nết rồi 4M ạ…. Em về SG lâu chưa? Có về thăm lại Bến Sắn hem? Chúc cả ngày thật vui nha.

 @tulipden22 Thía là thầy cũng tức tốc chạy zìa nhà lun phải hok....Líp bít mà....kakaka   
@Phantran reply: Thừa thắng xông lên mà…dầu hao binh tổn tướng cũng phải ráng chịu để giành thắng lợi chớ bộ, dìa nhà thì làm gì còn cơ hội nữa hở Líp? Riêng Lip chắc có cách hay hơn, kể cho thầy học hỏi ở kiếp sau nha…hiiiiii
@Tainv1210 at 03/29/2011 07:14 am comment
Sang som la ca vao nha H....woa giong chuyen cua de wa hehe.  uong cafe nghe
@Phantran at 03/29/2011 10:21 am reply
Cám ơn Tài nhiều! Chúc Tài vui khoẻ cả ngày nha, chúng ta cùng chẹpppp…. chẹpppp…. Cà phê để mừng hoàn cảnh giống nhau   nhá ! Hiiiii
@Ớt Xanh at 03/28/2011 05:04 pm comment
Tem ! Một thời để nhớ anh nhé .
@Phantran at 03/29/2011 10:18 am reply
Cảm ơn Nguoicongaiviet ghé thăm để comment chia sẻ, temmm huy chương vàng (hạng 1) thơm bát ngát nha…. Thân....!  )..




*******************************************************

Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

Thời cưa ghế: Chim cu


THỜI CƯA GHẾ (bài 2): CHIM CU


Về đến nhà - má tôi nhìn thấy, bà cười nói:
- Cái thằng nầy sao mà mầy xui xẽo dữ vậy, mới ra quân trận đầu mà sập bẫy rồi hả ? Hiiiii….. mau tắm rửa rồi trở qua bển….. mà tao nói trước cho mầy biết là con nhỏ đó tánh của nó hồi nhỏ hổn dữ …. Bây giờ nó lớn lên thì sao tao hổng biết, tuỳ mầy tính tiếp chớ tao thấy nó nói chuyện cũng khuôn phép, biết làm ăn siêng năng….
Tôi bực dọc nói:
- Thôi tạm nghỉ ….. ngày mai chúa nhựt rồi tính, bây giờ tắm xong con đi chơi chỗ khác…..
Tôi thay đồ đi bộ ra quán cà phê gần nhà và ngồi một mình, thình lình một thằng bạn thân vào quán, thấy tôi liền cười và kéo ghế ngồi gần bên nhâm nhi cà phê. Anh ta nói:
- Hồi nãy tui thấy ông lấy xe đi đâu đó tưởng tối nay đi luôn không ghé, rồi cũng quay lại đây….
- Tui tính qua nhà người quen rủ đi quán chè …
- Hiiiii…. phải Cúc hông vậy?
- Đúng vậy…. mà dính sình nên quay dìa nè…
- Ha ha ha ….. tui biết rồi, thấy ông rửa xe đạp ngoài sân ha ha ha …. sao ông gan dám vào nhà đó vậy? Chắc ông biết rồi… tui hổng dám nói nữa đâu ha ha ha  ….
- Ối…. chuyện đời rủi may biết đâu….. cái gì đúng thì theo, sai thì thì chỉnh sửa …. hơi đâu mà lo nghĩ quá xa….
Sáng hôm sau tôi trở lại nhà cô ta …. Vào đến sân thấy ông già của cô ta liền chào ngay:
- Thưa bác con mới qua… dạ…. thưa bác …. sáng nay có Cúc ở nhà không, con qua hỏi công chuyện …..
- Ạ….Hiiii...  tối hôm qua cháu bị “ kẹt”…. phải hông? Bác định ra mà cháu đã dìa rồi… má cháu vẫn khoẻ hả? Cháu vô chơi, nó còn ở trong nhà chưa đi chợ…. bác sang hàng xóm có công chuyện kẽo trễ …
Ông cụ vừa ra khỏi cửa ngõ, Cúc bước ra mời tôi vào ngồi cạnh cửa sổ nói:
- Em định qua bên anh gởi đồ thì anh đã vô tới….tối hôm qua … hiiii…
Tôi quê xệ chửa thẹn:
- Thôi thì xem như không có gì , bữa nay học trò nghỉ nên anh qua sớm mời em đi ăn sáng cho vui rồi về đi chợ…
- Vậy thì mình ngồi nói chuyện chút xíu chờ nhỏ em cho cu ăn  xong lên coi chừng nhà rồi đi hén…
Tôi giật mình…. Sao mà cô nầy dám nói tiếng  “ con cu” trước mặt con trai , thật quá bạo dạn…. Lúc đó nhiều tiếng cu đua nhau gáy búa xua ngoài vườn “cù... cú …cu… cù… cu….” Tôi nhìn ra ngoài vườn…ối thôi nguyên cả chuồng cu…. và có mấy lồng cu khác đang treo tòn ten trên nhánh chôm chôm….
Cô ta nói:
- Hiiiii….. nhà nầy ai cũng khoái con cu hết anh ơi…. Thiên hạ ác miệng nói nhà nầy chỉ có năm  chị  em gái nên tuyệt tự chỉ là ngũ long công chúa … ở giá lâu năm chắc ế chồng thành nhỗ lông công chúa nên nuôi cu đỡ buồn …
Thật tức cười lộn ruột, nhưng vì lịch sự tôi cố làm nghiêm nói:
- Sao mà nói kỳ vậy? Nhà còn thằng Út mà!
- Nó bỏ học trốn ra biển theo cậu của em cả năm nay không có tin, chắc cá ăn rồi …!
Tôi và cô ta đứng dậy đi ra vườn xem đứa em kế cho cu ăn, cô ta khoe giá trị mấy con cu :
- Cu lúc nầy có giá lắm anh à, một cặp cu giá gần hai chục ngàn đồng …. Hôm qua ba em kẹt tiền đi đám ma, thiệt uổng ghê… ổng bán con cu của ổng năm ngàn đồng..
- Áh ….!!!!  Ha ha ha ha …..
Tôi không còn kềm được, phá lên cười nắc nẻ…..
****************************************************
COMMENTS CŨ CỦA BẠN BÈ:
@Kí ức mùa thu at 03/26/2011 08:42 pm comment
Trời ơi cái nàng Cúc của anh quả là cao thủ hài hước mà thâm thuý quá. Em theo dõi mà cười vỡ ruột  Sao chưa có tập cuối nữa anh? Đăng lẹ cho em nhờ, hồi hộp chờ đợi quá. Hổng biết nàng này có thành bà xã anh ko nữa.
@Phantran at 03/27/2011 11:19 pm reply
Chào Hạ Quyên! Chúc HQ tuần lễ mới thật vui khỏe nghen, Phantran sẽ viết tiếp.... mấy hôm nay quá bận rộn, cuối tuần lại phải khách khứa cưới hỏi lu bu.... Chúc ngủ ngon, Thân mến nhiều.
@giao luu at 03/22/2011 10:02 pm comment
qua đây học vài chiêu thôi
@Phantran at 03/23/2011 07:41 am reply
Hổng dám đâu áh! Hiiiii…
@Ngọc Anh at 03/22/2011 02:48 pm comment
 Phantran   ơi,  viết  tiếp  đi...
@Phantran at 03/22/2011 05:41 pm reply
Chào Ngoc Anh! Huynh đang viết tiếp.... hy vọng không dỡ như en nầy.... hiiiii...Chúc Ngoc_anh một tuần vui khỏe nghen! Thân,
@ugno.vn at 03/21/2011 09:19 pm comment
Tôi tặng Anh bài hò ru con của mấy bà mẹ Huế: 
Ơi o bán cốm hai lu/
 Xin cho tôi gởi con cu về cùng/ 
Cu tui cu ấp cu bồng/ 
Chớ để vô lồng mà ốm cu tui!... 
Anh có chép lại thì phải viết đúng chính tả đó nghe. Sai thì nguy lắm đó. Nhất là câu cuối.
@Phantran at 03/22/2011 05:39 pm reply
Chào hiền huynh Ugno! Bài hò ru hay quá chừng hí.... hiiiii.... chép lại coi kỷ lắm đó huynh úi...... Chiều rồi.... Mới hiền huynh dùng món nướng làm một xị sương sương thui nhá ! Hiiiiii.... (Con trưởng thành đem thui nà...  )
@phuong tim at 03/21/2011 08:18 pm comment
Ah, ổng bán rồi.... Huynh nầy làm người ta mất hồn tưởng ổng còn ... té ra ổng bán có 5 ngàn! Hôm nọ muội đi ngang đường Yersin và thấy cây phượng tím rồi, nó cũng ráng trổ hoa trước công an TX , thấy mà tội nghiệp chẳng ai thèm ngắm nó cả
@Phantran at 03/22/2011 05:48 pm reply
Chào muội Phượng Tím! Đối với ai thì huynh không biết, chớ mỗi ngày huynh đều qua đây đều ngắm ... và tự hỏi... không biết dịp nào offline tại đây có mặt muội để cùng ngắm hoa..... Chúc muội thật vui khỏe cả tuần nghen! Vào thời điểm đó, vì chưa quen .... nên người ta vẫn còn nói và tính theo giá trị cũ , tuy gọi là 5.000$ thiệt ra chỉ bằng 10 đồng (tiền mới đổi) .... , lúc đó huynh làm nhân công đọc kể sách GK in sẵn..... giá tiền thuê huynh, người ta trả có 45 đ / tháng bằng 09 con hà ... hị hị hị ..... (Thuở còn nhi đồng nà....!  )..




*******************************************************

Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

Thời cưa ghế : Lọt mương




THỜI CƯA GHẾ (bài 1)

Hồi xửa hồi xưa…. Nghe đâu như xưa từ lúc 18 đời vương 13 đời đế nào đó mà thiệt ra mới tròm trèm khoảng 30 năm có lẻ hè… năm 1978…. Hiiiii….. má tôi bắt phải cưới vợ….
Trời đất..! Trẻ trung đẹp trai như tôi mà cưới vợ rồi thì còn  giá trị chi mà cưa ghế cua ghẹ  ….  Hé hé hé …. Mần thầy giáo lại kiêm thợ may và lại là con chủ tiệm may được chi cục thuế xếp loại “đại bang” trong thời buổi kinh tế xếp hàng chết người…. là sang lắm đấy nghen,  tiền không nhiều nhưng có lai rai xài tạm đủ cà phê, thuốc lá “hoa mai, nông nghiệp, đà lạt, apsara..” ….và đủ sửa xe đạp …. He he he mấy cô thầm mơ trộm nhớ…. bây giờ bà già bắt cưới vợ là chết người í ạ….. Tuy nhiên nhà vốn còn rơi rớt phong kiến nên đâu dám cải lịnh, có điều là cố làm sao kéo dài thêm ít năm có biết thành công chăng đấy….! Thế là má tôi cho thời hạn một năm để chọn lựa… Nghe rối bời bời…
Lần nào cũng thế đi dạy về đến nhà thì phải vào phiên trực ngồi máy vắt sổ cạnh cửa chính đón khách hàng …  ghi biên nhận tạm trong khi chờ đợi … Riêng có một cô khách tên Cúc, tôi không ghi tên mà vẽ ước lệ một chiếc hoa cúc vào biên nhận….. việc nầy mà xảy ra cớ sự… Một bữa nhằm lúc trời mưa vừa tạnh, sân gạch tàu còn trơn trượt…. cô ta đến lấy  đồ giao nhưng cô ta truợt té….  nhủi cái “ạch” vào người tôi…. Không biết tôi có cái phản xạ gì kỳ cục lại ôm cô ta khỏi té nhào xuống đất ….
Tôi đỡ cô ta và nói:
-Úi….. may dữ hông…. chắc duyên trời …Hé hé hé ….
Cả tiệm nhà và đám học trò nghề của bà già xúm nhau cười bể bụng….. cô ta mặt đỏ rần rần lật đật đứng dậy, xách xe đạp chạy tuốt một nước về nhà…. Lát sau đệ tử của cô ta đến nhận đồ giao, tôi nhét vào bộ đồ đó một tờ giấy vụn có ghi một hàng chữ nhỏ: “Anh chở má qua nhà méc ba cho mà coi”…. Dần dần cũng theo chiêu thức nầy mà lời nhắn  ảnh vẽ phát thảo qua lại trong gói đồ giao nhận trong một tuần như sau:
- Đố anh dám, có vẽ thêm chiếc môi.
- Mời em xơi trầu, có vẽ thêm cái khay có nhạo và cặp rượu.
- không lời, có vẽ hai trái cau.
Dần dần có thời gian, ảnh vẽ công phu hơn một chút , nhiều tờ giấy nhỏ luân phiên qua lại, có lúc đệ tử cô ta qua giao đồ, tôi hỏi:
-Sư  phụ của em bữa nay có nhắn gì hông ?
-Hiiii nếu có em nói liền cho anh biết mà… hiiii mấy bữa nay chỉ vẽ đi vẽ lại cái gì đó rồi xé bỏ vẽ cái khác hoài hà ….  Còn lúc anh không có nhà , em đem đồ vắt sổ về nói với chỉ là anh ở trường… (hiii..) chỉ hổng tin, chỉ mở bung đồ ra giũ túi bụi xem có tờ giấy nào của anh không đó Hiiiii…
Tối vắng khách khứa, má tôi nói:
- Mầy nên tiến tới luôn đi, tao thấy giống như duyên trời, được lắm đó, mầy hỏi thẳng đi, nếu nó đồng ý tao sẽ qua nhà gặp ba của nó tính chuyện cho xong…
-Ối trời, gì mà gấp quá vậy, má để từ từ cho con  mà…..
-Từ từ…? Hứ! …. mầy cứ hẹn lần hẹn lựa  ….. đến giờ mấy đứa bạn học của mầy đứa nào cũng có con nay đã bập bẹ nói thành câu rồi…, tao muốn có một đứa cháu nội để cưng…..
-Thì trong mấy đứa con của mấy anh chị  đó, má cứ bắt đại đứa cháu nào về ở chung mà cưng.
- Không , tao muốn là con của mầy…
Thế là tôi quyết định tấn công luôn…. bằng phương pháp cũ, tôi vẽ tỉ mĩ hơn và nhét vào bộ đồ giao cho cô ta, đồng thời tôi cũng nhận được những mảnh giấy nhỏ vẽ kèm lời nhắn …. tuy không khéo bằng nhưng tạm xem là có khả quan như sau:
- không lời, có vẽ chiếc áo dài nam và chiếc khăn đóng.
- không lời, có vẽ quả cau bổ đôi để lên trên lá trầu.
- không lời, có vẽ 02 chiếc nhẫn.
- Mời anh qua nhà, có vẽ một mặt trăng và số 8 kế bên.
- Ừa, có vẽ một miệng đang cười.
Tôi đoán là chiều tối nay lúc 8 giờ (vì đã qua ngày rằm) , tôi mặc đồ tươm tất đạp xe qua nhà cô ta lúc tám giờ tối, dự định mời ra quán ăn chè…. Hiiiii… đoạn hẽm từ đường vào nhà cô ta khoảng 50 mét lại tối thui vì phải qua khu vườn chôm chôm  …. lại có thêm đường mương bên rào… nhìn sâu vào  xa xa thấy dáng cô ta đang chong đèn ngồi chờ trước sân lớn ….
Xe đạp vào thời điểm đó không có trang bị đèn …. hẽm thì nhỏ đường lại trơn tối thui, tôi không quen địa hình nên bị trợt bánh đảo xe và tôi …. Áh…(!!!)... rớt cái …ầm … xuống mương… Bên trong sân nhà, cô ta và mấy đứa em vừa gọi vừa xách đèn chạy ra :
-Ối….anh Sáu phải hông ?…. Trời đất ơi !….. Sao hổng kêu trước….
Tôi quê xệ…  lòm còm vác xe  lên khỏi mương, mình mẫy đầy sình, miệng thở è  è …. nói:
-Thiệt là xúi quẫy ….anh đi về thay đồ, để bữa khác.....  , coi như một đều 01-01… không có gì quý hơn … hị hị hị hị  ….
****************************************************
COMMENTS CŨ CỦA BẠN BÈ:
@NHAT THUYH at 03/21/2011 09:05 am comment
Hay quá lão Phan ơi,đọc mà cười bễ bụng rồi.Thời trai trẻ của lão sao mà khôn thế.tán gái có bài có bản ,tuyệt quá.Chúc Lão luôn vui.Thân
@Phantran at 03/21/2011 04:25 pm reply
@Nhatthuyh: Chào hiền huynh, mần thơ mãi chán quá…. đệ viết chuyện lôm côm hồi nẵm cho đỡ buồn ngủ huynh úi …hiiiii… có thiệt 90% huynh ạ….! Chúc hiền huynh vui khoẻ cà tuần lễ mới nghen, thân mến nhiều.
@Kí ức mùa thu at 03/19/2011 09:01 pm comment
Hấp dẫn quá anh phan ạ, viết thêm đoạn cuối đi cho độc giả xem. Chúc anh cuối tuần vui nhé!
@Phantran at 03/21/2011 04:24 pm reply
@Nguyenhaquyen: Chào Hạ Quyên, anh đang viết tiếp nè…. Hình như sẽ dỡ hơn tí ti nha… mấy ngày nay đang bận rộn và bị cảm… Thân mến nhiều.
@Vĩnh Ba at 03/19/2011 03:26 pm comment
Đọc lại lần 2 vẫn hay. Nè, có chuyện xóm làng gì kể ráo trọi thành một tập chuyện vui đó.
@Phantran at 03/21/2011 04:23 pm reply
@Ngpvinhba: Chào sư huynh, mấy ngày nay đệ bận rộn quá chừng huynh ạ, cám ơn huynh nhiều, đệ đang viết tiếp í ạ…. Huynh khen làm đệ lừng…. rủi té hen dỡ tệ huynh úi …. He he he ….
@Mập at 03/19/2011 04:28 am comment
Tình cờ "lụm" được 1 câu chuyện thú vị. Xem như hôm nay trúng số giải nhất. Nếu được đọc cả truyện thì gọi là độc đắc rui`. Xin cảm ơn.  Wa' tuyệt.
@Phantran at 03/21/2011 04:22 pm reply
@Trái Tim Pha Lê: Chào bạn Trái tim Pha Lê, cảm ơn bạn khen tặng, PTr đang viết tiếp đây, xin add bạn nha, sẽ qua nhà thăm sau nhá,   thân mến nhiều.
@Trần Huyền at 03/18/2011 09:53 pm comment
Cháu qua nhà chú chơi thấy nhà chú có bài hát "bốc lửa" thế. Buổi tối vui nha chú.
@Phantran at 03/21/2011 04:20 pm reply
@Trần Huyền: Chào Trần Huyền, cám ơn Trần Huyền qua nhà thăm viếng nghe nhạc để còm, xin add cho vui nghen, PTr sẽ qua thăm sau nhé, thân mến nhiều.
@Hoa Va`ng at 03/18/2011 08:09 pm comment
Huynh ơi ! Em ghé qua nhà cũ mới biết Huynh chúc mừng em ngày 8/3 ! Thật sự xin lỗi Huynh nha ! Nhà cũ đó em bị âất chìa khóa rồi huynh ah. Em cảm ơn huynh nhiều ! Chúc huynh buổi tối an vui, hạnh phúc và ngủ ngon huynh nhé !
@Phantran at 03/21/2011 04:19 pm reply
@Hoavàng: Chào muội Hoa Vàng, muội đã về SG chưa? Bà con ngoài quê vẫn khoẻ muội nhỉ? Chúc muội thật vui vẻ thoải mái cả tuần lễ mới nghen, thân mến.
@Le thi thu Hang at 03/18/2011 10:23 am comment
Cháu sang nhà chú chơi nè, chúc chú luôn zui nhé.
@Phantran at 03/21/2011 04:18 pm reply
@ThuHằng: Chào cháu, lâu quá không gặp lại, thì ra cháu bận rộn công việc nhiều quá…. từ từ giải quyết thoải mái nghen, chúc cháu thật vui khoẻ cả tuần mới, tuần sau chú qua nhà chúc tiếp nhé! Thân mến nhiều.
@TN Nguyên Bửu at 03/17/2011 08:28 pm comment
Mấy bửa nay ko hiểu sao mà vào mạng lâu ghê hh ạ, M lại đau …..   ,  chờ sốt ruột luôn, chẳng thăm ai được , đang buồn vào đọc chuyện cưa ghẹ của hh mà mắc tức cười quá chừng luôn
@Phantran at 03/21/2011 04:17 pm reply
@MinhTâm: Chào muội, mấy ngày nay huynh bận rộn nên ít qua thăm hàng xóm, mạng web thông báo bị đứt dây cáp viễn thông ngoài Vũng Tàu nên đường truyền đi vòng hơi lâu hơn lúc trước muội ạ. Chúc muội vui khoẻ cả ngày nha, đang đau đừng làm nặng hay ngồi lâu muội nhá, huynh cũng đang bị cảm nà…. Thân mến nhiều.
@Đặng Hương at 03/17/2011 05:03 pm comment
Rất mong được đọc tiếp entry của Anh.Chúc anh mau khỏe nhé.Có gì liên quan tơi thuốc mên và bệnh viện em xin tư vấn miễn phí cho anh.HIii
@Phantran at 03/21/2011 04:16 pm reply
@Hoahồngđen: Chào Hoa Hồng Đen! Rất vui được ghé thăm và để còm, PTr mấy ngày nay bận rộn nên không post kịp bài, sẽ qua thăm nhà cho vui , xin phép được add làm hàng xóm cho vui nhà vui cửa nha! Thân mến.
@DƯƠNG MINH at 03/17/2011 03:38 pm comment
Chú ơi nhà chú toàn cóc vàng rồi. Cháu ghé qua thăm chú đây, hỏi thăm sức khỏe chú thế nào chú ạ?Cháu chưa thu xếp được thời gian mời chú đi uông nước nữa, để khi nào thư thả cháu nhắn cho chú nhé, chúc chú luôn vui và nhiều sức khỏe
@Phantran at 03/17/2011 04:44 pm reply
@Minh Dương: Chào Minh Dương, sức khoẻ của chú nay ổn rồi, tuy nhiên vẫn phải uống thuốc theo toa bác sĩ và hàng tháng phải tái khám định kỳ, khi nào cháu cần cứ nhắn comment qua chú hoặc viết mail gửi chú   phantran53@yahoo.com.vn . Lúc nầy cháu đang bận rộn mà vẫn tranh thủ qua thăm làm chú mừng lắm. Thân mến nhiều.
@lục bình at 03/17/2011 10:53 am comment
Nhà anh vui quá hà hạnh phúc anh nhé
@Phantran at 03/17/2011 04:43 pm reply
@Lục Bình: Cảm ơn Lục Bình khen làm mình phồng mũi to như trái cà nè… hiiii…, mình cũng đang bận rộn nhưng vẫn tranh thủ ghé blog thăm bạn. Khi nào rảnh rổi cứ ghé thăm tự nhiên nghen, thân mến nhiều.
@TênTên at 03/17/2011 04:41 am comment
huynh kể chuyện có duyên lắm ...
@Phantran at 03/17/2011 04:42 pm reply
  @LUCBINH: Chào bạn , Phantran đau bất ngờ nên không dự off được, bạn thứ lỗi nha, có Minh Dương cũng như có Phantran dự vậy… Chúc bạn thành công trong việc xuất bản , mình sẽ qua nhà tiếp tục tham quan và đọc đều đều nhá. Thân.
@Đặng Hương at 03/16/2011 06:46 pm comment
Chào bạn! Câu chuyện hấp dẫn thật rồi sau đó thế nào?Thay quần áo rồi có quay lại luôn không?Hay là không có gi quý hơn .... Chúc bạn vui viết tiếp câu chuyện đó nhé.
@Phantran at 03/17/2011 04:42 pm reply
@Hoahồngđen: Cảm ơn em nhiều, vì đang bận nên entry viết chưa kịp, đang viết tiếp dần dần đây, mời em qua xem và khen chê thoải mái không có hề chi… Chúc buổi chiều thật vui khoẻ nghen.
@Đăng Cang at 03/16/2011 05:38 pm comment
Chuyện kể hấp dẫn quá ,Viết tiếp đi công tử họ Phan ơi
@Phantran at 03/17/2011 04:41 pm reply
@Đăng Cang: Chào hiền huynh Đăng Cang, đệ bị đau từ trước tết đến nay nên ít ghé thăm huynh, xin huynh đừng giận nha   Hiiiii…. Nghe huynh gọi đệ là “công tử” làm đệ mừng húm tưởng như trẻ khoẻ điển giai 30 năm về trước …… he he he …đệ định post hai kỳ rồi dứt điểm… Nhưng cảm thấy vui nên sẽ viết nhiều và ly kỳ hơn… , chuyện có thật 70% huynh úi….
@Vĩnh Ba at 03/16/2011 05:20 pm comment
Chuyện rất vui vì bạn kể rất có duyên.
@Phantran at 03/17/2011 04:39 pm reply
@Ngpvinhba: Chào sư huynh! Đệ nghe huynh khen mà mừng …hiiii…. thật ra đệ vô duyên xấu số huynh ạ…. từ từ đệ kể huỵch toẹt hết áh, chỉ chừa 10% là phải giấu bớt … hiiiii…
@Hoa Va`ng at 03/16/2011 09:02 am comment
Lâu ngày thăm Huynh ! Chúc ngày mới tốt lành nhé Huynh !
@Phantran at 03/17/2011 04:39 pm reply
@Hoavàng: Cám ơn muội ghé thăm huynh, hôm tết muội có về quê không, tình hình là lạnh lắm hay sao mà không thấy muội ít post entry mới. Muội đã vào SG chưa?   Chúc muội và cả nhà thật vui vẻ thoải mái nghen. Thân mến
@Dang Van Cuong at 03/15/2011 10:54 pm comment
Phát hiện ra anh có tài viết hồi ký rất hay! Đọc rất nhẹ nhàng và ấn tượng anh ạ.
@Phantran at 03/17/2011 04:38 pm reply
@Cường DV: Cảm ơn Cường khen tặng, mình chỉ viết vui xả stress Cường ạ, chuyện có thật pha lẫn một vài hư cấu sửa chữa vì nhân chứng tuy có xuất cảnh bớt nhưng cũng còn ở lại gần nhà mình, lỡ ra có gì …. họ kéo đến nhà dũa tà mỏ hiiii….
@ugno.vn at 03/15/2011 09:29 pm comment
Như chuyện cổ tích. Hì hì...
@Phantran at 03/17/2011 04:37 pm reply
@Ugno.vn: Chào hiền huynh, chuyện cổ tích gần có như sự thật huynh ạ! Hiiii…. chúc hiền huynh buổi chiều thật vui khoẻ nghen, thân mến nhiều.
@Bactam at 03/15/2011 08:56 pm comment
Đã lâu rồi không ghé thăm anh. Adams xin lỗi, Lúc này Adams bận lắm không ghé thăm anh thường xuyên. mong anh thứ lỗi. Adams mời anh Phantran ly cafe nóng.
@Phantran at 03/17/2011 04:36 pm reply
@Tiger Adams: Cảm ơn Adams nhiều nghen, chẹp… chẹp… cà phê thơm ngon quá chừng Adams ạ. rất tiếc vì quá xa, nếu gần cũng tìm cách gặp để off cà phê vui hén, ai cũng có nhiều việc riêng bận rộn Admas nhỉ… không vội vàng gì….khi nàoAdams rảnh thì ghé thăm, thân mến.
@phuongtim at 03/15/2011 08:29 pm comment
HI HI, cưa ghế té xuống mương là huynh....
@Phantran at 03/17/2011 04:35 pm reply

@Phuongtim: Hiiii…. lúc đó muội mới về Sở….. gần bên trường của huynh…. Hiiii… nếu gặp sớm chút nữa là huynh bị té vào hàng rào tre gai nhà của muội ở Dĩ An rồi ….. ha ha ha ha …..



*******************************************************